KỆ CHÚC THÁNG TÁM
Tâm an thì cảnh an
Đức sáng soi đạo vàng
Tháng mới nhiều phúc lạc
Niềm vui khắp thế gian
Con người sinh ra, lớn lên, rồi già đi và mất đi. Hành trình ấy tưởng chừng giản đơn nhưng lại ẩn chứa một huyền cơ sâu thẳm mà không ai có thể né tránh. Câu hỏi lớn nhất: Sau cùng, cái gì còn lại – cái gì bay đi?
1. Thăng hay đoạ – quả từ chính gieo nhân
Mỗi hơi thở, mỗi ý nghĩ, mỗi hành động trong cuộc đời đều gieo một hạt giống vô hình. Khi thân này rời bỏ, hạt giống ấy trổ quả: thiện thì nâng ta lên, ác thì níu ta xuống
• Người sống bằng tâm từ bi, biết san sẻ và giữ gìn sự trong sáng thì nhẹ như gió, thong dong bay về miền thanh tịnh
• Người chất chứa tham – sân – si thì nặng như đá, chìm xuống dòng luân hồi không dứt
2. Nặng chìm – nhẹ nổi
Vũ trụ không bao giờ sai lầm: cái gì nặng sẽ rơi xuống, cái gì nhẹ sẽ bay lên. Linh hồn con người cũng vậy
• Nặng là do ôm chấp, dính mắc, tranh đoạt, để cho dục vọng trói buộc
• Nhẹ là buông xả, là biết sống thuận Đạo, để tâm hồn trôi theo dòng sáng của trí tuệ
Như hạt bụi rơi vào nước, nếu còn nguyên khối sẽ chìm, nhưng khi tan ra thành hạt sáng thì lẫn vào dòng trong. Người giác ngộ không còn là khối nặng, mà trở thành ánh sáng chan hòa
3. Cuộc sống vững đều do Đạo – sáng tạo là bước vào cảnh giới Tạo Hóa
Đạo là nguyên lý vận hành của vũ trụ: sinh – trụ – hoại – diệt, rồi lại tái sinh. Ai thuận Đạo thì an nhiên, ai nghịch Đạo thì khổ đau
Con người nếu biết sống trong Đạo, thì từng việc nhỏ cũng hóa thành ánh sáng. Và khi đạt đến đỉnh cao của sáng tạo chân chính – không vì lợi riêng, mà vì cộng đồng, vì nhân loại – thì ấy chính là bước vào cảnh giới của Tạo Hóa, trở thành kẻ đồng sáng tạo cùng vũ trụ
Kết
Kiếp người chẳng dài, thân xác rồi cũng tan. Nhưng còn lại là gì?
• Cái còn lại: hương đức, tâm thiện, tình thương, sự sáng tạo mang giá trị bất tử
• Cái bay lên: linh hồn nhẹ nhõm, thanh khiết, vượt khỏi cõi mê, hòa vào biển sáng
Để thăng hay đoạ, để chìm hay nổi – tất cả đều ở chính ta, ngay trong từng hơi thở của đời sống này
